Trang

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

CV số 31 Háy sống như một bông hoa.


CH Đ 71 ( HÃY SỐNG NHƯ MỘT BÔNG HOA )

Category: , Tag:
08/26/2012 12:29 pm

HÃY SỐNG NHƯ MỘT BÔNG HOA
Theo quan niệm hướng thiện.!
Mọi sự khởi đầu khi hạt giống được gieo trên đất. Dù muốn dù không, bạn cũng có mặt trên đời. Rồi như hạt giống ngày càng lún sâu, bám chặt đất như nền tảng, hấp thụ tinh hoa; con người cũng cắm sâu trong cội nguồn, trong một không gian và thời gian nhất định, tiếp thu văn hóa và truyền thống, lớn lên với tất cả những gì thân quen bao bọc, đất không là đất lạ, đời cũng không xa lạ với người.
Trong lòng đất, hạt giống âm thầm mọc, từ tối tăm vươn ra ánh sáng, đẩy bao chướng ngại, bao gò bó chật hẹp để góp mặt với đời.
Nó ngỡ ngàng khám phá ra thế giới chung quanh và bầu trời rộng lớn, thấy rõ tầm vóc bé nhỏ, yếu đuối và giới hạn của mình, nhưng vẫn tin tưởng vì có sức sống bên trong, luôn luôn thôi thúc mình triển nở, cho tới ngày nở nhụy khai hoa.
Cây trước lúc đơm hoa, còn chịu bao cắt tỉa đớn đau để hoàn thiện, nhận lãnh sự bổ sung của bao phân tro, nước tưới để vươn cao và đứng thẳng trong đời.
Con người cũng vậy: nhờ giáo dục của gia đình, học đường và xã hội, cùng nỗ lực bản thân, bạn đã loại bỏ bao nết xấu, cắt tỉa bao cá tính gây phiền toái, chặt đi bao vướng bận thừa thãi, bao lo toan vụn vặt để sống thành người.
Bạn cần cả những câu khen ngợi lẫn những lời phê bình chỉ trích đúng đắn để lớn lên, bạn cần gió lay để biết mình đang đứng vững và cắm sâu hơn trong đất sống, bạn cần ngày nắng để sống cứng cáp và cũng cần đêm về để nghỉ ngơi lại sức.
Bạn cần gia đình, bạn bè bên cạnh để nương tựa trong mưa gió cuộc đời. Vào một buổi sáng đẹp trời nào đó, bạn đã là một bông hoa.
Bông hoa sống rất tự nhiên, nó mở lòng đón nhận tất cả: sương mai, ánh nắng, gió xuân, mưa lũ, và cả đêm đen; không tham lam, không kiểu cách, không phàn nàn, không hãi sợ.
Với tất cả vẻ đẹp duyên dáng, bông hoa biết mình hiện diện là hiện diện cho đời. Người ta dùng hoa làm ngôn ngữ trong niềm vui cũng như trong nỗi buồn, nói lên tâm hồn, ý nghĩ:
Hoa hồng biểu tượng cho tình yêu, hoa huệ tượng trưng cho sự khiết tịnh, hoa sim tím nhắc đến lòng chung thuỷ…
Nếu bạn sống như một bông hoa, bạn thật có ý nghĩa đối với người khác, đem lại niềm vui, sự an ủi, nâng đỡ người khác. Bông hoa thấy mình giá trị vì đã làm cho đời có giá trị: dấu chỉ tình yêu, tình thân thiện, nét thẩm mỹ… Bông hoa nào còn muốn gì hơn?
Cùng tươi nở trong một khu vườn, mỗi bông hoa có một vẻ đẹp, một hương thơm, nên không so sánh mình với những bông hoa khác.
Hoa hồng không ganh tị với màu vàng rực rỡ của hoa cúc, hoa dạ lý không khoe mình ngát thơm hơn hương của hoa quỳnh.
Chúng dễ chung sống với nhau vì chấp nhận đứng bên cạnh nhau, vì biết mình có thể bổ túc cho nhau để vườn hoa đượm muôn màu muôn sắc.
Vườn hoa càng lớn, càng nhiều loại hoa thì càng đẹp, càng nhiều khách muốn ngắm nhìn.
Kìa những hội hoa xuân với muôn hồng nghìn tía, bạn muốn là bông hoa lẻ loi một mình hay thấy cần phải góp hương trong lễ hội chung?
Bông hoa nở rộ thật vô tư, chẳng bao giờ kênh kiệu khất lần, hay hờn dỗi để mãi khép kín. Rồi khi đã tươi nở, hoa không quan tâm đến việc được nâng niu, nhìn ngắm hay không. Và nhỡ ra có bị bóp nát, hoa vẫn toả hương thơm trên tay người đã vò xé mình.
Bông hoa như không biết đến giận dữ, trả thù, cho dù có bị thiệt thòi cũng vẫn hành động theo hướng tích cực.
Bạn cũng vậy, tôi không biết có bao nhiêu khinh thường đã làm bạn tủi hổ, bao nhiêu bất công mà bạn đã âm thầm gánh chịu, có bao nhiêu nước mắt bạn đã đổ ra trong đau khổ, có bao oan ức đắng cay mà bạn đã phải cắn chặt môi…
Nhưng tôi có thể biết được sự hiện diện và tấm lòng quảng đại của bạn khi cảm được hương thơm. Dù sao, những vấp ngã đã làm bạn thêm vững bước, những mất mát làm bạn thêm quý những gì đang có, những đau buồn làm bạn thêm trân trọng giữ gìn niềm vui dù nhỏ bé nhất, những thử thách rèn bạn thêm kiên nghị, những xúc phạm dạy bạn tập tha thứ, những thù ghét mời gọi bạn sống yêu thương
. Chẳng có gì làm khó được bạn giữa một cuộc đời đang cần những con người chân chính như bạn, những bông hoa dám sống để toả hương thơm cho người .
Đời người như hoa nở, kiếp hoa đôi khi thật giống kiếp người, một kiếp sống không được đo bằng thời gian mà bằng giá trị sống.
Bông hoa kia dù biết sẽ “sớm nở tối tàn” vẫn cứ ngang nhiên khai mở, trao tặng vẻ đẹp và hương thơm, được ngần nào thì hay ngần nấy, với tất cả khả năng và sức lực của mình.
Bạn cũng vậy, hãy cống hiến cho đời tất cả những gì bạn có với tấm lòng yêu thương. Trên đất sống của mình, hãy cho những người chung quanh những điều tốt đẹp nhất.
Cuộc sống sẽ dễ chịu biết bao khi có nhiều hoa đẹp tỏa hương thơm, khi có những người quyết sống như những bông hoa trong vườn hoa muôn sắc màu của nhân loại, để trao ban cho thế giới những giá trị nhân bản huy hoàng.


LỜI HAY
( quan niệm về cuộc sống ...)
Một người không tốt với bạn, bạn không nên quá bận tâm.
Trong cuộc sống của bạn, không ai có nghĩa vụ phải cư xử tốt với bạn trừ cha mẹ.
Còn với những người tốt với bạn, bạn nên trân trọng và biết ơn điều đó.
Hãy nhớ, họ tốt với bạn không đồng nghĩa với việc họ phải quý mến bạn.
 Không có ai là không thể thay thế, không có vật gì thuộc hoàn toàn sở hữu của bạn.
Vì thế, nếu sau này người bạn yêu thương không còn ở bên, hay họ không còn là nơi bạn có thể đặt niềm tin, bạn cũng đừng bi lụy.
Sinh mệnh con người thực sự ngắn ngủi, bạn đừng để mỗi ngày trôi đi vô ích.
Người ta tham vọng sống lâu nhưng bạn chỉ cần sống hạnh phúc mỗi ngày.
Hãy trân trọng và yêu lấy cuộc sống hiện tại của bạn.
Trên đời này không có gì là nhất cả, tình yêu chỉ là cảm giác bất chợt đi qua cuộc đời bạn, nhưng nó sẽ theo thời gian và lòng người mà thay đổi.
Nếu như người đó rời xa bạn, bạn hãy học cách chờ đợi.
Hãy để thời gian rửa sạch vết thương, để tâm hồn bạn lắng lại rồi nỗi đau của bạn cũng sẽ dần biến mất.
Bạn đừng mơ ước một tình yêu hoàn hảo, cũng đừng thổi phồng nỗi đau khi nó không còn.
Bạn có thể bắt mình phải giữ chữ tín, nhưng không thể yêu cầu người khác làm thế với mình.
Bạn có thể yêu cầu bản thân phải đối đãi tốt với người, nhưng bạn không thể kì vọng người ta sẽ làm giống bạn.
Khi bạn tốt với họ, họ không có nghĩa vụ phải tốt lại với bạn.
Hãy nhớ điều này nếu không bạn sẽ luôn gặp ưu phiền trong cuộc sống.
Chỉ những ai có duyên phận mới trở thành người thân của nhau, cho dù trong cuộc sống bận rộn bạn ít khi gặp mọi người, nhưng bạn hãy trân trọng từng khoảnh khắc khi còn bên họ, hãy dành cho họ thời gian để yêu thương bạn hơn.

BẠN LÀ DUY NHẤT
Đã bao giờ bạn nghĩ mình thật quá mờ nhạt trong con mắt mọi người xung quanh hay thậm chí ông trời thật quá bất công khi chẳng ban cho bạn một gương mặt xinh đẹp dù chỉ một tí. Nếu thế hãy cùng tôi đọc câu chuyện dưới đây để cùng tôi phát hiện ra vẻ đẹp bí ẩn của bạn nhé.
 * Chuyện kể rằng :
Nơi hoang mạc kia có một gia đình xương rồng nọ gồm xương rồng bố mẹ và một cô “xương rồng bé nhỏ” rất đáng yêu. Một hôm đang tấm táp cho bộ gai của mình dưới con nắng rực rỡ bỗng cơn gió bay qua và dừng lại chỗ "xương rồng nhỏ”.
- Chào xương rồng!
- Chào gió! Chị vừa đi đâu về thế?
- Ta vừa thổi qua một thảo nguyên nơi phương Bắc xa xôi. Nơi ấy có rất nhiều hoa thơm cỏ lạ. Những bông hồng lộng lẫy với bộ cánh đỏ rực thơm dịu nhẹ, những đóa hoa cúc mảnh mai và ngây thơ như những cô bé mới lớn, cả những cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi lá to như cái quạt. Thôi ta đi đây, còn rất nhiều thứ ta muốn ngắm nhìn!
Thế rồi làn gió bay đi để lại sau lưng xương rồng nhỏ đang trầm ngâm suy nghĩ:
- Ôi ta ước gì mình cũng trở nên xinh đẹp như những bông hoa kia. Mình cũng là cây nhưng nhìn xem những gì mình có chỉ là một thân hình mọng nước và những cái gai xấu xí.
Rồi cô bé cứ rầu rĩ mãi và ngày càng gầy đi khiến cho bố mẹ xương rồng vô cùng lo lắng.
Thấy thế Mặt Trời liền xuống hỏi:
- Này xương rồng nhỏ! Sao con lại buồn như thế?
- Cô bé kể chuyện của mình cho Mặt Trời nghe và cầu xin:
- Ông ơi hãy giúp cháu có được sắc đẹp như những loài hoa kia, cháu không thích mình xấu xí như thế này.
- Nhưng cháu sẽ phải trả giá rất đắt đấy bởi ta biết chúng không hợp với cháu ở nơi sa mạc này đâu.
Nhưng xương rồng cứ một mực cầu xin. Thế là Mặt Trời phải đồng ý. Một ánh sáng chói lọi loé lên khiến thân hình xương rồng bé lại như hoa cúc, những cái gai biến mất thay vào đó là những chiếc lá to như lá cổ thụ, trên ngọn mọc ra một bông hoa đỏ rực như hoa hồng. Xương rồng nhỏ sung sướng cảm ơn ông Mặt Trời, vẫy những cành lá mới của mình.
Từ đó cô bé trở thành sinh vật rực rỡ nhất trong sa mạc khiến những cơn gió bay ngang phải dừng lại để ngắm nhìn.
Nhưng rồi ngày qua ngày những cánh hoa xinh đẹp bắt đầu héo úa, những chiếc lá vàng vọt đi, thân cây bé nhỏ rũ xuống. Dưới cái nắng thiêu đốt của sa mạc khiến cô bé thấy khát cháy. Cô bé nhận ra sự sống đang cạn dần. Với những hơi thở cuối cùng cô bé thì thào gọi ông Mặt Trời. Ông Mặt Trời đỏ gay gắt hiện ra:
- Giờ thì cháu đã nhận ra sai lầm của mình chưa nào. Tạo hóa đã ban cho cháu một hình hài giúp cháu có thể sinh tồn và đây là cái giá mà cháu phải trả khi trái lại tạo hóa.
Khi Mặt Trời vừa dứt lời cũng là lúc cô bé trút hơi thở cuối cùng trong nỗi ân hận muộn màng...
Thật ra Xương rồng bé nhỏ không hề xấu xí như cô bé nghĩ, thậm chí cô còn có những vẻ đẹp riêng mà không một sinh vật nào có được. Đó là sức sống bền bỉ nơi hoang mạc nóng bỏng kia. Vẻ đẹp ấy không bộc lộ ra ngoài mà ẩn sâu bên trong cô bé.
Vậy còn chúng ta? Cũng thế thôi. Có lẽ bạn không xinh đẹp hay quá thông minh nhưng mọi người có thể yêu quí bạn bởi cách bạn sống... Đừng bao giờ quên mỗi chúng ta là một bản chính chứ không phải một bản sao của ai cả. 

 câu chuyện về
BÀI HỌC CUỐI CÙNG
 * Một nhà hiền triết dẫn một toán học trò của mình đi ngao du khắp chốn trên đời. Trong vòng 10 năm trời thầy trò họ theo nhau đi hầu hết các nước, gặp gỡ hầu như tất cả những người có học vấn. Lúc này, thầy trò họ đã trở về, người nào người nấy kinh luân đầy một bụng, kinh nghiệm đầy mình.
Trước khi vào thành, nhà hiền triết ngồi nghỉ trên một bãi cỏ ở ngoại thành, nói với học trò của mình:
- Mười năm ngao du, các con đều đã trở thành kẻ sĩ học rộng hiểu nhiều, lúc này đây, sự học sắp kết thúc ta sẽ giảng cho các con bài học sau cùng.
Các học trò kéo đến ngồi vây quanh nhà hiền triết. Một lát sau, nhà hiền triết hỏi:
- Hiện chúng ta đang ngồi ở đâu?
Các học trò đồng thanh trả lời rằng đang ngồi trên bãi cỏ hoang ở bên ngoài thành. Nhà hiền triết lại hỏi:
- Trên bãi cỏ hoang này có cây gì mọc lên?
Học trò đồng thanh đáp:
- Trên bãi hoang mọc toàn cỏ dại ạ!
Nhà hiền triết nói:
- Đúng! Trên bãi cỏ hoang này mọc toàn cỏ dại. Bây giờ ta muốn biết bằng cách gì để trừ hết thứ cỏ dại này đi?
Các học trò nhìn nhau hết sức ngạc nhiên, họ thực sự không ngờ rằng, nhà hiền triết xưa nay vốn chỉ đi sâu nghiên cứu những điều huyền bí của cuộc sống, vậy mà trong bài học sau cùng này lại hỏi một vấn đề giản đơn như thế.
Một người trong toán học trò lên tiếng trước:
- Dạ thưa thầy, chỉ cần có một cái xẻng thôi là xong hết ạ!
Nhà hiền triết khe khẽ gật đầu.
Một người học trò khác như phát hiện ra điều gì mới, nói tiếp:
- Dạ thưa thầy, đốt lửa để diệt cỏ cũng là một cách rất hay đấy ạ!
Nhà hiền triết im lặng mỉm cười, ra hiệu gọi một người khác.
Người học trò thứ ba nói:
- Thưa thầy, rắc vôi lên cũng có thể diệt được hết tất cả các giống cỏ đấy ạ!
Tiếp ngay sau đó là người học trò thứ tư anh ta nói:
- Diệt cỏ phải trừ tận gốc, chỉ cần nhổ được rễ lớn là xong hết!
Các học trò đã lần lượt nói hết suy nghĩ của mình, nhà hiền triết đứng dậy, nói:
- Bài học hôm nay đến đây là hết, các con hãy về đi, rồi theo cách mình nghĩ, mỗi người hãy diệt cỏ ở một mảnh đất trên bãi hoang này. Nếu không diệt được cỏ, một năm sau quay lại đây ta nói chuyện sau.
Một năm sau, mọi người quay trở lại, có điều khác là bãi cỏ năm trước không còn đầy cỏ dại nữa, mà đã trở thành cánh đồng ngô lúa xanh tươi. Toán học trò lại ngồi quây quần gần ruộng lúa, chờ nhà hiền triết tới nhưng chờ mãi vẫn không thấy ông tới.
Mấy năm sau nhà hiền triết ấy qua đời, những người học trò cũ của ông đã chỉnh lý lại những tài liệu, luận thuyết mà ông nêu ra, thấy ở một chương cuối, ông đã tự ghi thêm vào một câu: “Muốn diệt hết cỏ dại ở bãi hoang, chỉ có một cách hay nhất, đó là hãy trồng cấy mùa màng lên đấy. Cũng như vậy, muốn để linh hồn không phải buồn lo tản mạn, thì cách duy nhất là hãy chiếm cứ nó bằng những đức tính tốt”.
 Đây là một câu chuyện giàu ý nghĩa. Nó cung cấp cho mỗi chúng ta bài học lớn, đó là: Những ai muốn đạt tới một tương lai tốt đẹp, cách hiệu quả nhất là bạn từng bước dành tối đa thời gian quan tâm tới điều tốt, làm những việc tốt và rèn luyện những đức tính tốt.
Càng quan tâm thực sự và đặt mức độ ưu tiên để thực hiện điều tốt, tránh xa những điều xấu xa, thói quen xấu thì kết quả bạn mong đợi sẽ càng nhanh chóng đạt được. Đó là luật nhân quả không loại trừ một ai trong chúng ta.
Giữ một thái độ hài hòa trong hành động là điều quan trọng đảm bảo cho một cuộc sống ngày một tốt đẹp hơn.
Nhân đây, tôi xin nhắc lại một Nghệ thuật sống gắn với Luật nhân quả ở nơi cửa Phật để các bạn tham khảo.
 * Gieo gì hôm nay:
Nếu bạn gieo thành thật bạn sẽ gặt lòng tin.
Nếu bạn gieo lòng tốt bạn sẽ gặt thân thiện.
Nếu bạn gieo khiêm tốn bạn sẽ gặt cao thượng.
Nếu bạn gieo kiên nhẫn bạn sẽ gặt chiến thắng.
Nếu bạn gieo cân nhắc bạn sẽ gặt hòa thuận.
Nếu bạn gieo chăm chỉ bạn sẽ gặt thành công.
Nếu bạn gieo tha thứ bạn sẽ gặt hòa giải.
Nếu bạn gieo cởi mở bạn sẽ gặt thân mật.
Nếu bạn gieo chịu đựng bạn sẽ gặt cộng tác.
Nếu bạn gieo niềm tin bạn sẽ gặt phép màu.
Nhưng:
Nếu bạn gieo dối trá bạn sẽ gặt ngờ vực.
Nếu bạn gieo ích kỉ bạn sẽ gặt cô đơn.
Nếu bạn gieo kiêu hãnh bạn sẽ gặt hủy diệt.
Nếu bạn gieo đố kị bạn sẽ gặt phiền muộn.
Nếu bạn gieo lười biếng bạn sẽ gặt mụ mẫm.
Nếu bạn gieo đắng cay bạn sẽ gặt cô lập.
Nếu bạn gieo tham lam bạn sẽ gặt tổn hại.
Nếu bạn gieo tầm phào bạn sẽ gặt kẻ thù.
Nếu bạn gieo lo lắng bạn sẽ gặt lo âu.
Nếu bạn gieo tội lỗi bạn sẽ gặt tội lỗi.
Nếu bạn gieo oán hận bạn se gặp hận thù.
Vì vậy, hãy cẩn thận những gì bạn gieo HÔM NAY,
nó sẽ QUYẾT ĐỊNH những gì bạn gặt vào NGÀY MAI
Đặng ngọc Hướng STcó BS từ Blog Hoa đạo lý
Ngày 26-8-2012


Bao Loc at 08/26/2012 07:12 pm comment
THU ĐI CHO LÁ THU VÀNG Thu đi cho lá thu vàng cho mưa ướt át cho tan nắng hồng cho trời mây xám mênh mông cho đêm giá lạnh cho lòng nhớ ai cho tình ta chớ phôi phai cho vườn hoa thắm một ngày nắng lên The autumn going lets the autumn leaves become yellow lets the rain wet and makes the pink sunlight disperse lets the sky with grey cloud immense.... lets the night frozen and let me miss somebody in my heart and longing our love affair will never fade... to make the colorful flower garden become more brilliant and beautiful... in a sunny day which's rising.... để nghe tiếng hát loài chim tiếng tình yêu đó êm êm tuyệt vời chiều nay nhìn nước mây trôi lang thang trong khoảng đất trời bình yên cho mơ cùng giấc mơ huyền nhớ ai ta nhớ triền miên giấc sầu to listen to the kind of birds' singing the love singing's very sweet and marvellous... this evening, beholding the water and cloud going by..... wandering in the domain of the peaceful sky and land for good wishes together with beautiful dreams mising somebody, I miss constantly in sad sleep...! mong rằng tình chẳng thương đau để ta cùng đến bên nhau ngàn đời lang thang mây nước chân trời gió theo tiếng gió ngàn khơi núi rừng tiếng tình yêu đó chiều buông... rừng xanh núi thẳm bao lần ta mơ...! longing that our love will never be in sorrow for us to get together side by side in thousands following lives wandering with cloud and together with water in the horizon the wind going along with wind from the open sea to the mountain and forest that call of love when the evening shadow's shedding.... the green forests and deep and faraway mountains I couldn't remember how often I have dreamt about.... CHIỀU NAY TRĂNG GIÓ LƠ THƠ chiều nay trăng gió lơ thơ nhớ ai ta nhớ mịt mờ chân mây.... chiều thu mây gió mưa bay gió còn bay mãi thu nầy rét run trời thu giá rét lạnh lùng gió ơi gió hởi ta cùng gió bay..... this evning, moon and water are light missing somebody, I miss sightlessly in the horizon the autumn evening, cloud and wind together with rain flying the wind remain flying for ever and ever this fall made us feel shiver the autumn sky's frozen and cold... oh wind ! oh wind ! I will be flying with wind... gió run trời đất ngàn cây cho ta buốt giá tình say nắng vàng gió mưa cùng với cung đàn cho hồn bay bổng lang thang đêm nầy nhớ ai trong cõi tình say tình là một giấc mơ dài thiên thu.... the wind made the sky and land and thousands trees tremble let me frozen in passion of yellow sunlight the wind and rain together with a guitar let my soul fly hight onwards and wander this night missing somebody in deep passion of love love's a very long dream forevermore... để ta ngồi đó làm thơ ngàn năm ta mãi còn mơ ái tình thơ ơi thơ thẩn một mình buồn ơi buồn lắm thơ tình ta bay thơ giờ thơ ở trên cây cây mùa thu đó thơ bay lá vàng... let me sit there and do poems I will remain dreaming about love in thousands years later Poetry ! randomly roving on my own oh ! sadness , how sad ! romantic poems of love will fly together with me poems are now being on the trees those trees of autumn... love poems will be flying together with yellow leaves... hởi ơi ! trời đất thênh thang ta nay lạc cõi địa đàng bơ vơ..! thơ tình thơ ngẩn thơ ngơ tình yêu vớ vẫn ta chờ muôn trăng đêm thu cùng với chị Hằng ta mơ về cõi thiên đàng muôn hoa.... Alas ! Heaven and land which are open and immense I'm nowadays living afield in loneliness in the lone univerve.. my poems of love are in vain and only for fun my love affairs I have been waiting for somebody without hope the autumn night together with Sister Hằng Nga I am dreaming of returning to the paradize with thousands of colorful flowers. . //bài viet bạn rat tuyet voi va qua công phu//