Trang

Thứ Tư, 1 tháng 5, 2013

ST số 44 Tác hại của thói quen xấu '' Không lành mạnh .!!! ''


* CẢNH BÁO ::: Tác hại của thói quen '' Hút thuốc lá..!!! ''

*600.000 người chết oan do thuốc lá

Tuổi TrẻTuổi Trẻ – 10 giờ trước
·                                 Email
·                                 Chia sẻ11
·                                  
·                              
·                                
·                                 In ra
TT - Nạn dịch thuốc lá toàn cầu giết chết gần 5 triệu người mỗi năm. Nếu không hành động, thuốc lá sẽ giết chết 10 triệu người vào năm 2030 và khoảng 70% số ca tử vong này rơi vào các nước đang phát triển.
''Trẻ em, phụ nữ thường phải hít khói thuốc lá thụ động tại các  môi trường độclại có khói ithuốc''
Trung tâm Truyền thông giáo dục sức khỏe TP.HCM cho biết như vậy và theo trung tâm này, hút thuốc lá là một trong những nguyên nhân dẫn đến các bệnh gây tử vong hàng đầu.
600.000 người chết oan
Thuốc lá giết chết gần 6 triệu người trên thế giới mỗi năm, trong đó có hơn 600.000 người hút thuốc lá thụ động (hít phải khói thuốc lá do người khác hút). Ước tính của Tổ chức Y tế thế giới (WHO) cho thấy mỗi ngày VN có trên 100 ca tử vong do các bệnh liên quan đến sử dụng thuốc lá, nhiều gấp gần bốn lần số ca tử vong vì tai nạn giao thông đường bộ. Nếu không có biện pháp ngăn chặn thì đến năm 2030, gần 10% dân số VN sẽ tử vong vì các bệnh liên quan đến thuốc lá.
Trên thế giới, tỉ lệ người từng hút thuốc lá hằng ngày đã cai nghiện thành công là 23,5% và có 67,5% người đang hút thuốc có kế hoạch cai nghiện hoặc nghĩ đến việc cai nghiện trong tương lai.
Nghiện thuốc lá là một bệnh mãn tính cũng như bệnh cao huyết áp hay bệnh đái tháo đường, cần có thái độ nghiêm túc và có cách chữa trị đúng mới thành công. Nhưng điều quan trọng là gia đình, bạn bè và những người xung quanh có vai trò quan trọng trong việc giúp bạn bỏ thuốc. Để bỏ thuốc lá thì sự quyết tâm là yếu tố quyết định.
Điều đáng báo động, VN là một trong những quốc gia có tỉ lệ hút thuốc lá cao trên thế giới và hiện tượng hút thuốc lá nơi công cộng rất phổ biến. Theo kết quả điều tra toàn cầu về sử dụng thuốc lá ở người trưởng thành được thực hiện năm 2010 tại VN, số người không hút thuốc lá bị ảnh hưởng bởi khói thuốc lá (còn gọi là hút thuốc thụ động) rất cao. Trong đó ở nơi làm việc là 49% và ở nhà gần 68%. Đặc biệt, tỉ lệ hút thuốc thụ động cao nhất được ghi nhận ở các quán rượu, quán cà phê với tỉ lệ lên tới gần 93% và ở nhà hàng gần 85%.
Đáng lưu ý, trẻ em hút thuốc thụ động có nhiều nguy cơ bị nhiễm trùng đường hô hấp. Những trẻ dưới 1 tuổi là con của những người hút thuốc bị viêm phế quản hoặc viêm phổi cao gấp đôi những người không hút thuốc. Những trẻ có người nhà hút thuốc nguy cơ lên cơn hen hằng ngày tăng gấp hai lần, số lần phải nhập viện điều trị cơn hen cũng nhiều hơn so với những trẻ ở trong gia đình không ai hút thuốc. Tiếp xúc với khói thuốc làm tăng nguy cơ bị viêm tai mãn tính và tiết dịch tai giữa ở trẻ. Hút thuốc thụ động còn có thể ảnh hưởng lên hệ thống cơ tim của trẻ, gây tăng nguy cơ phát triển bệnh Crohn, các loại bệnh đường ruột mãn tính khác...
Tác hại khủng khiếp
Các nhà khoa học cho biết hút một điếu thuốc tức là tự mình làm mất đi 5,5 phút cuộc sống. Tuổi thọ trung bình của người hút thuốc ngắn hơn so với người không hút thuốc từ 5-8 năm. Hút thuốc làm tăng tỉ lệ tử vong 30-80%. Mức độ nguy cơ càng cao khi tuổi bắt đầu hút thuốc càng sớm, số lượng thuốc hút (tính theo số bao) trung bình hằng ngày càng lớn và thời gian hút càng dài.
Thuốc lá ảnh hưởng hầu hết các cơ quan, bộ phận trong cơ thể, như làm da bị lão hóa sớm. Những người hút thuốc lá thường dễ mắc các bệnh về răng miệng nhiều gấp 3-6 lần, dễ bị rụng răng cao gấp hai lần so với người bình thường. Khói thuốc gây viêm mũi mãn tính, viêm họng mãn tính, ung thư xoang hàm, ung thư vòm họng, ung thư thanh quản, ung thư phế quản...
Ở góc độ sức khỏe sinh sản nữ giới, thuốc lá gây nguy cơ vô sinh, mãn kinh sớm, thai lạc chỗ, thai chết lưu, sẩy thai và ung thư cổ tử cung. Hút thuốc lá trong thời kỳ thai nghén còn làm giảm trọng lượng thai nhi, sinh non, băng huyết sau sinh, dễ sẩy thai ngẫu nhiên. Đối với nam giới, hút thuốc lá có thể gây suy sinh dục hay liệt dương (cao gấp hai lần người không hút thuốc lá). Đồng thời làm giảm sản xuất tinh trùng, gây dị dạng tinh trùng, giảm khả năng di chuyển của tinh trùng.
Thuốc lá liên quan mật thiết với bệnh tim mạch. Những bệnh tim mạch mà người hút thuốc có nguy cơ mắc cao là xơ vữa động mạch, bệnh mạch vành, đột quỵ, rối loạn nhịp tim, đột tử, nhồi máu cơ tim... Đối với đường tiêu hóa, hút thuốc có liên quan tới nguy cơ loét dạ dày, loét hệ thống tiêu hóa, làm tăng nguy cơ viêm loét tá tràng, viêm ruột thừa, ung thư ruột thừa.
Trong thuốc lá có hơn 7.000 hóa chất nên hút thuốc lá liên quan chặt chẽ với bệnh ung thư. Cụ thể 90% trong số 660.000 ca được chẩn đoán ung thư phế quản hằng năm trên thế giới là người hút thuốc lá. Người hút thuốc lá có nguy cơ mắc ung thư thận, bàng quang, tuyến tụy, hậu môn, trực tràng, bộ phận sinh dục. Đặc biệt, ung thư dương vật đã trở nên ngày càng phổ biến ở nam giới hút thuốc.
LÊ THANH HÀ

 

*Bài viết toàn dấu sắc (!) 

TỚ DỨT KHOÁT VỚI THUỐC LÁ



 Mấy tháng trước, tớ hút thuốc lá khiếp lắm. Sáng tới tối, mấy gói thuốc tớ hút hết béng. Hút quá xá, tướng tá tớ xám ngoét, má tóp, mắt trắng, ngó thấy phát ớn. Có lúc nuốt nước miếng, tớ thấy đắng nghét.
Cứ thế, tớ hút tới tấp. Vất điếu thuốc mới hút xuống đất, tớ đốt tiếp điếu khác. Mấy đứa cháu nói tớ giống cái ống khói biết nói. Chúng nó đếch dám đứng kế tớ. Lắm lúc tớ cứ muốn ói, vuốt tóc thấy tóc đứt khúc, đứt riết hóa hói trán. Nếu cứ hút tiếp, chắc tớ mất sức, chết sớm cái chắc. Mấy đứa cháu thấy tớ nói thế, khóc thút thít.
Thấy báo chí khắp nước nói tới tháng thế giới chống hút thuốc lá, tớ cố gắng bớt hút. Bớt hút thuốc lá khó quá. Cố gắng lắm tớ mới bớt chút ít. Sáng tới tối tớ hút có tới tám chín điếu. Cứ thấy tớ sắp đốt thuốc, mấy đứa cháu tới nhắc khéo. Nhắc riết quá, lắm lúc tớ phát cáu. Ấy thế lúc bớt nóng, tớ thấy chúng nó nói có lý. Lúc ấy tớ quyết dứt khoát với thuốc lá. Lúc nhớ tới thuốc, ứa nước mắt, tớ lấy nước mát xối ướt trán, ướt tóc, tới lúc hết nhớ mới dứt.
Cứ thế, tới tháng thứ sáu, má tớ mới hết tóp, tướng tá bớt xám ngoét, tóc tớ bóng mướt, bớt hói, bắp vế thấy rắn chắc, các khớp thấy hết nhức. Tớ hết nhớ tới thuốc lá.
Thấy tớ hết hút thuốc lá, mấy đứa cháu gái thích tớ lắm, cứ quấn quýt lấy tớ, sướng muốn chết.
Thế đấy! điếu thuốc lá bé thế, lắm lúc nó khiến tớ khốn đốn, rất đáng ghét. Muốn dứt khoát với thuốc lá rất khó, nếu thiếu ý chí. Chớ có dính líu với thuốc lá. Nếu có chót hút chút ít, cố gắng chấm dứt gấp, chớ có nấn ná, đến lúc hút quá xá, sức vóc mất hết mới thấy hối tiếc.
Hú vía!!!
Xém chết!!!
Nhớ đấy!!!
Cố gắng nhé!!!
Quyết dứt khoát với thuốc lá!!!
Chớ có tiếc!!!

ST số 43 : Nhân văn - Bữa ăn tối ở nhà hàng ly hôn..

 * Bữa ăn tối ở nhà hàng ly hôn 

ST ảnh  từ Blog  của Thảo trinh
Anh cưới chị được 10 năm. Giữa hai vợ chồng không còn xúc cảm và hứng thú. Anh ngày càng cảm thấy đối với vợ hầu như chỉ còn là trình tự và nghĩa vụ. Anh bắt đầu thấy ngán.

Nhất là khi đơn vị vừa nhận về một người phụ nữ trẻ hết sức sôi nổi và cuồng nhiệt bám lấy anh. Anh chợt có cảm giác cô ta là mùa xuân thứ hai của anh. Sau nhiều đêm suy nghĩ, anh quyết định ly dị vợ. Chị dường như đã trơ lỳ, bình thản, đồng ý đòi hỏi của anh. 

Thủ tục tiến hành rất thuận lợi. Sau khi ra khỏi cửa, anh chị đã trở thành cá nhân độc lập và tự do. Không hiểu sao, anh bỗng thấy trống trải vô cùng, anh nhìn chị nói: “Trời tối rồi, hay là đi ăn cơm đã”.: 

Chị nhìn anh nói: : “Vâng. Em nghe nói gần đây vừa khai trương Nhà hàng Ly Hôn, chuyên phục vụ bữa ăn cuối cùng cho các cặp vợ chồng ly dị. Chúng mình đến đấy đi?” : 

Anh gật đầu. Hai người, một trước một sau lặng lẽ đi vào Nhà hàng Ly Hôn. Anh chị vừa yên vị trong phòng VIP, cô phục vụ đã bước vào nói: “Anh chị dùng gì ạ?” 

Anh nhìn chị nói: : “Em gọi đi.” Chị lắc đầu: “Em ít khi ăn nhà hàng, không quen gọi món, anh gọi đi.” : 

“Xin lỗi, nhà hàng chúng tôi quy định, bữa này do vợ gọi món hàng ngày người chồng thích ăn nhất, và chồng gọi món người vợ thích ăn nhất. Đấy là món “Ký ức cuối cùng.” 

: “Thôi được”, : chị hất món tóc xõa trước mặt ra sau, nói: : “Gà luộc chấm gia vị nước chanh, đậu phụ rán chấm nước mắm nguyên chất rắc hành thái nhỏ, chân giò luộc chấm mắm tôm, rau cải thảo luộc.” : 

: “Anh gọi gì ạ?” : Cô phục vụ nhìn anh. Anh sững người. Lấy nhau 10 năm, anh thật sự không biết vợ anh thích ăn món gì. Anh há hốc mồm, ngồi thừ ra đấy. 

: “Những món này đủ rồi, đều là món chúng tôi thích nhất.” : Chị vội chữa thẹn cho anh. Cô phục vụ cười: : “Thực tình mà nói, đến nhà hàng chúng tôi ăn bữa cơm cuối cùng, các anh các chị đều không thể nuốt trôi. Hay là anh chị đừng dùng món “Ký ức cuối cùng” nữa, hãy dùng bữa tối nhà hàng đặc biệt làm cho vợ chồng ly hôn: Đồ uống ướp lạnh. Những người đến đây, không có ai từ chối sự lựa chọn này.” : Anh chị gật đầu: : “Được.” 

Chốc lát, cô phục vụ mang đến hai suất đồ uống ướp lạnh. Trong hai suất có một suất xanh lơ, toàn đá đập vụn; một suất đỏ tươi, còn đang bốc khói. : “Bữa tối này gọi là “một nửa ngọn lửa, một nửa nước biển”. Mời anh chị thưởng thức.” : Trong phòng ăn im lặng như tờ, anh chị ngồi đối diện, nhưng không biết nói gì với nhau. 

“Cộc cộc cộc!” Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Cô phục vụ đi vào, tay bưng chiếc khay có một bông hồng đỏ tươi, nói: : “Anh còn nhớ cảnh tặng hoa cho chị đây không? Bây giờ, khi mọi việc đã kết thúc, không còn là vợ chồng, nhưng là bạn. Bạn bè gặp nhau vui vẻ rồi chia tay, anh tặng chị bông hồng cuối cùng đi.” :

Chị rùng mình, trước mắt hiện ra cảnh anh tặng hoa chị 10 năm về trước. Hồi đó, anh chị vừa đến thành phố xa lạ này, hai bàn tay trắng, bắt đầu xây tổ ấm từ số không. Ban ngày, anh chị đi tìm việc làm, ban đêm chị ra hè phố bán quần áo. Anh vào nhà hàng rửa bát. Nửa đêm mới về đến gian nhà thuê chưa đầy 10 mét vuông. Đời sống khổ cực, nhưng anh chị thấy vui, thấy hạnh phúc. 

Tết Valentin đầu tiên ở thành phố này, anh mua tặng chị bông hồng đầu tiên, nước mắt chị chảy dài trên má vì sung sướng quá. 10 năm rồi, cuộc đời đã giàu lên, thế mà anh chị lại chia tay nhau. Càng nghĩ, chị càng tủi, hai mắt ngấn lệ, xua tay nói: “Thôi, thôi, khỏi cần.” 

Anh cũng nhớ lại 10 năm qua. Và sực nhớ 5 năm nay, anh không mua hoa tặng chị. Anh vội vẫy tay, nói: : “Không, phải tặng.” : 

Cô phục vụ cầm bông hồng lên, “xoèn xoẹt” một cái, bẻ làm đôi, ném vào cốc của anh chị, mỗi người một nửa. Bông hồng tức khắc hòa tan trong cốc. 

: “Đây là bông hồng nhà hàng làm bằng gạo nếp, cũng là món ăn thứ ba gửi anh chị. Mời anh chị thưởng thức. Còn cần gì nữa, anh chị cứ gọi tôi”. Nói xong, cô quay người ra khỏi phòng. 

: “Em... anh...” : Anh nắm lấy tay chị, nói không nên lời. Chị rút mạnh bàn tay. Không rút nổi, bèn để yên. Anh chị im lặng nhìn nhau, vẫn không nói nên lời. 

“Phụt!” Đèn điện tắt ngấm, trong phòng tối om. Bên ngoài vang lên tiếng chuông báo động đổ dồn, có mùi cháy khét lẹt bay vào. 

“Chuyện gì thế?” Anh chị vội đứng lên. 

: “Nhà hàng cháy rồi, mọi người ra ngoài mau, mau lên!” : Bên ngoài có người kêu thét lên. : “Anh!” : Chị ép vào người anh, : “em sợ!” : 

: “Đừng sợ!” : Anh ôm chặt lấy chị, “Em đừng sợ, có anh ở bên cạnh. Chúng mình chạy ra ngoài đi.” 

Ngoài phòng, đèn điện sáng trưng, mọi vật như cũ, không có chuyện gì xảy ra. Cô phục vụ nói: : “Xin lỗi anh chị, đây là món “Sự lựa chọn từ đáy lòng” của nhà hàng gửi tới anh chị.” : 

Anh chị trở về phòng ăn, ánh sáng chan hòa. Anh cầm tay chị nói: : “Vừa nãy là sự lựa chọn từ đáy lòng của chúng mình thật. Anh cảm thấy chúng mình không thể sống thiếu nhau, ngày mai chúng mình đi đăng ký lại!” : 

Chị cắn môi: : “Anh nói thật lòng đấy chứ?” : 

: “Thật! Anh hiểu rồi.” : Cô ơi, cho thanh toán. 

Cô phục vụ đi vào, đưa cho anh chị mỗi người một tấm phiếu màu hồng rất đẹp nói: : “Đây là phiếu thanh toán của anh chị, cũng là món quà của nhà hàng gửi tặng anh chị, gọi là “Phiếu thanh toán vĩnh viễn”, mong anh chị cất giữ mãi mãi.” : 

Anh nhìn phiếu, mắt đỏ hoe. “Anh làm sao thế?” Chị lo lắng hỏi. Anh đưa phiếu thanh toán của mình cho chị, nói: “Anh có lỗi với em, mong em tha thứ.” 

Chị cầm tấm phiếu đọc: “Một gia đình ấm cúng, hai bàn tay làm lụng, ba canh ngồi chờ anh về, bốn mùa dặn anh giữ gìn sức khỏe, năm tháng săn sóc anh chí tình, sáu mươi mẹ già vui vẻ, bảy ngày trong tuần nuôi dạy con cái, tám phương giữ gìn uy tín của anh, chín giờ thường xuống bếp làm món anh khoái khẩu, mười năm hao tổn tuổi xuân. Vì ai... Đó là vợ anh”.: 

“Anh vất vả thật đấy. Mấy năm qua em thờ ơ với anh quá.” Chị đưa phiếu thanh toán của mình cho anh xem. Anh mở ra đọc: “Một mình gánh vác trách nhiệm, hai vai nặng trĩu cơ đồ, ba canh cặm cụi bên bàn, tứ thời chạy ngược chạy xuôi, vinh nhục biết chia sẻ cùng ai, bể dâu khắc sâu đuôi mắt, nghĩa vụ đối với gia tộc, gập ghềnh chông gai con đường công danh, là người phàm tục làm sao mười phân vẹn mười. Lúc nào cũng tận tình với vợ con... Đấy là chồng em”. 

Anh chị ôm chầm lấy nhau, oà lên khóc thành tiếng. 


(Hoa hương Dương ) ST  từ Blog  Tuan le chuyển về  ngày 1-5-2013